Ai cũng muốn có người chia sẻ, ai cũng muốn có bờ vai để tựa mỗi khi buồn.
Riêng em, chỉ thích khóc một mình..
Khi em khóc một mình, nghĩa là không ai dỗ dành, vì có người dỗ, y như rằng lại khóc nhiều hơn
Khi em khóc một mình, em không dám khóc to, sợ có ai nhìn thấy mình lại thương hại
Khi em khóc một mình, em có thể thật lòng để nước mắt tuôn rơi, không lo nước mắt làm khuôn mặt mình nhòe nhoẹt
Khi em khóc một mình, em biết thương những người cô đơn, chắc hẳn người ta cũng có lúc phải khóc một mình như em
Khi em khóc một mình, em không cảm thấy mình yếu đuối, nếu có ai ở bên, em lại muốn dựa dẫm
Khi em khóc một mình, em chả cần khăn lau nước mắt, cứ nhìn bầu trời, rồi nước mắt tự chảy ngược vào trong
Khi em khóc một mình, em không nghĩ đến ai, vì khi cô đơn, em chỉ nghĩ đến gia đình
Và em thích khóc trong mưa, vì khi đi dưới mưa, không ai biết là em đang khóc....
Em muốn một mình thôi! kệ em đi.....!!!!
Có gì đó trĩu trong lồng ngực, trĩu trong hơi thở, trĩu trên mi mắt và lăn nhẹ trên từng ngón tay ....
Nước mắt ...
sóng sánh trong mi..
lăn tròn trên má...
Em khóc ... một mình ...
Đã bảo phải tự vượt qua mọi thứ, không vấp ngã bởi điều gì dù chỉ 1 hòn sỏi nhỏ trên đường đi.
Em phải chiến thắng cái bản ngã yếu đuối và non nớt này ... Phải vững lòng và ngẩng đầu thật cao.
Chỉ nhìn lên phía trước ...
Nhưng...
Nhưng ... lúc nào cũng có 1 chữ "nhưng" chặn trên thanh quản.
Ừ!!! Nhưng em cần phải khóc ... dù chỉ là khóc một mình.
Đôi lúc nước mắt như một phương pháp thần kỳ để dịu bớt vị đắng chát của cuộc sống, sát trùng những vết thương vô hình trong hồn.
Nên hãy để em khóc ... dù chỉ là khóc một mình.
Mưa..............rất lạnh..........cô đơn một góc phố........tớ.........đợi cậu.........người tớ yêu.
Phố vắng.....rất vắng........ko một ai cả..............cũng chẳng có cậu..,...bên tớ giữa phố vắng.
Và tớ đã khóc...ko......tớ ko khóc đâu...........nước mưa ý chứ.......à ko.......tớ thật sự đang khóc cậu biết
ko?...........
Mưa........cơn mưa chưa bao giờ dứt cả.........cậu không thể biết là tớ đang dưới mưa..........chờ cậu.
Lạnh ...........cô đơn......và tớ cảm thấy mình như .........đã thật sự mất cậu........tớ yêu cậu!
Mong manh quá cậu nhỉ ...tình yêu của cậu và tớ...........mong manh đến mức gió đã cuốn tất c
ả
trong cơn mưa đêm nay.
Mỏng manh đến mức khi người con gái ấy xuất hiện tất cả đã vỡ tan...........vỡ tan cả trái tim tớ.
Ôi! Cậu đã đâm nát trái tim tớ , cậu đã lấy đó đi mất dể rồi cậu ko cần nó nữa.
Và cậu đã.,.....
Nhưng dù có hàn gắn thế nào , trái tim vẫn còn một nỗi đau, đó chính là lý do tớ ko thể quên cậu được............tớ cố níu kéo.........cố giữ tất cả lại..giữ tình yêu của tớ lại.........nhưng...........ko đc
Và tớ vẫn cứ nhớ , nhớ cậu nhìu nhìu lắm.
Gió cứ thổi qua góc phố nhỏ, đêm cứ dài mãi mà ko có bình mình.
Tớ thiếp đi giữa những mệt mỏi vô bờ.
Buông xuôi tất cả và nhắm nghiền đôi mắt lại
Tớ hy vọng màn đêm ru cho tớ 1 giấc ngủ bình yên.
Trong cơn mơ tớ ko gặp cậu
Trong cơn mơ ko có mưa to gió lạnh và phố đêm thăm thẳm............
Và đón em là một bình minh rất đẹp
Và tớ chợt mất đi trí nhớ, những trí nhớ về cậu.
Không có tình yêu vĩnh cửu , chỉ có những giây phút vĩnh cữu trong tình yêu.
chÀo cẬu.tỚ đYz tỲm mỘt bÌnh mInh bÌnh yÊn.....................................
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét