Lâu rồi, bắt đầu từ ngày buông tay anh ra để anh bước đi 1 lối khác...
Có hối hận,nhưng ít thôi.
Có đau và là những nỗi đau kéo dài triền miên....
Khóc, có khóc nhưng mỗi lần khóc lại cố giấu đi, che đậy nó đi...
Và mỗi ngày em cứ lạnh lùng chôn chặt cảm xúc của mình bằng những dòng suy nghĩ miên man...cố gắng ấn sâu tất cả sau những lần mất ngủ thâu đêm mệt mỏi…
Sự thật bây giờ là em đã mất anh,đã quay mặt đi, đã không đủ sức để níu kéo điều gì cho riêng mình nữa.
Nhưng……...Nhưng mà...
Quay mặt đi. . .
Cái quay mặt vội vàng ấy không phải sự trốn tránh hay phản bội, lọc lừa.
Chỉ đơn giản là quay đi để đón lấy những nỗi đau xé lòng và lạnh buốt, chỉ là giấu đi đôi mắt ngập trong ánh buồn vô tận. Thế thôi.
Buông tay anh, ko phải vì hết yêu thương.
Chỉ là buông ra khi anh cần 1 hạnh phúc khác.
Là buông trả lại tất cả những gì mãi mãi không thuộc về mình...
Quay đi, không phải lãng quên hình bóng yêu thương.
Mà quay đi là để gắng gượng nén đau trong trái tim, là dồn cảm xúc để nó không hiện hình thành nước mắt trên gò má.
Chỉ là giấu đi nước mắt vậy thôi.
Buông tay không đồng nghĩa vất bỏ mọi thứ.
Chỉ là gói gọn những gì sót lại vào lòng để yêu thương và sống tiếp cùng với nó.
Quay lưng lại vì tương lai phía trước hết rồi...
Quay lại, quay về quá khứ để may mắn sống thêm lần nữa trong những hạnh phúc đã từng tồn tại.
Dù nó ngắn ngủi...
Và khi buông tay rồi có còn quan trọng là ai đã buông không?
Còn cần làm gì nữa. Chỉ là 1 người kết thúc, nhường lại cho người kia sự bắt đầu...
Quay lại cho người đi nhẹ nhàng, không lo lắng.
Không níu bàn tay ấy nữa vì hiểu rằng mãi mãi nó không thuộc về mình...
Chia tay, không phải là gục ngã, chỉ là bước giật lùi về quá khứ, là học cách từ bỏ và biết chấp nhận...
Em xin lại tất cả, cho dù là nhỏ bé nhất.
Xin lại để em sống cùng với quá khứ, để bước chân người đi nhẹ...thật nhẹ và...
Để hạnh phúc sau của họ toàn vẹn hơn em.
Quay lưng rồi, buông lơ rồi nhưng sao vẫn hi vọng, vẫn tha thiết đợi và vẫn...yêu.
Là yêu chứ không hề oán giận, trách móc...
Có lẽ tại ngu ngốc cho nên thế.
Hay cũng tại vì....
Tất cả mọi thứ thay đổi ta nhìn thấy được.
Nhưng những thay đổi của trái tim ta mãi mãi không bao giờ thấy.
Bởi vậy mà....
Ta yêu
Ghen tuông đúng mức sẽ biểu thị tầm quan trọng của người ấy trong lòng bạn, nhưng vô duyên vô cớ nổi ghen sẽ làm người yêu chán ngán bạn
Quản thúc quá chặt sẽ khiến cho người ấy cảm thấy ngột ngạt, giữ một chút không gian riêng tư cho nhau cũng là một nghệ thuật thắt chặt quan hệ tình cảm.
Yêu là tin tưởng lẫn nhau, nếu lúc nào cũng nghi ngờ tình cảm của đối phương, thì quan hệ tình cảm khó mà bền vững.
Con người có lúc này lúc khác, người yêu của bạn cũng sẽ có những lúc không vui, có thể nổi cáu với bạn.
Hãy bao dung, nhẫn nhịn, đừng để xảy ra xung đột làm ảnh hưởng đến tình cảm
Có hối hận,nhưng ít thôi.
Có đau và là những nỗi đau kéo dài triền miên....
Khóc, có khóc nhưng mỗi lần khóc lại cố giấu đi, che đậy nó đi...
Sự thật bây giờ là em đã mất anh,đã quay mặt đi, đã không đủ sức để níu kéo điều gì cho riêng mình nữa.
Cái quay mặt vội vàng ấy không phải sự trốn tránh hay phản bội, lọc lừa.
Chỉ đơn giản là quay đi để đón lấy những nỗi đau xé lòng và lạnh buốt, chỉ là giấu đi đôi mắt ngập trong ánh buồn vô tận. Thế thôi.
Chỉ là buông ra khi anh cần 1 hạnh phúc khác.
Là buông trả lại tất cả những gì mãi mãi không thuộc về mình...
Mà quay đi là để gắng gượng nén đau trong trái tim, là dồn cảm xúc để nó không hiện hình thành nước mắt trên gò má.
Chỉ là gói gọn những gì sót lại vào lòng để yêu thương và sống tiếp cùng với nó.
Quay lưng lại vì tương lai phía trước hết rồi...
Quay lại, quay về quá khứ để may mắn sống thêm lần nữa trong những hạnh phúc đã từng tồn tại.
Dù nó ngắn ngủi...
Và khi buông tay rồi có còn quan trọng là ai đã buông không?
Còn cần làm gì nữa. Chỉ là 1 người kết thúc, nhường lại cho người kia sự bắt đầu...
Quay lại cho người đi nhẹ nhàng, không lo lắng.
Không níu bàn tay ấy nữa vì hiểu rằng mãi mãi nó không thuộc về mình...
Chia tay, không phải là gục ngã, chỉ là bước giật lùi về quá khứ, là học cách từ bỏ và biết chấp nhận...
Em xin lại tất cả, cho dù là nhỏ bé nhất.
Xin lại để em sống cùng với quá khứ, để bước chân người đi nhẹ...thật nhẹ và...
Để hạnh phúc sau của họ toàn vẹn hơn em.
Quay lưng rồi, buông lơ rồi nhưng sao vẫn hi vọng, vẫn tha thiết đợi và vẫn...yêu.
Là yêu chứ không hề oán giận, trách móc...
Có lẽ tại ngu ngốc cho nên thế.
Hay cũng tại vì....
Tất cả mọi thứ thay đổi ta nhìn thấy được.
Nhưng những thay đổi của trái tim ta mãi mãi không bao giờ thấy.
Bởi vậy mà....
Ta yêu
Con người có lúc này lúc khác, người yêu của bạn cũng sẽ có những lúc không vui, có thể nổi cáu với bạn.
Hãy bao dung, nhẫn nhịn, đừng để xảy ra xung đột làm ảnh hưởng đến tình cảm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét