Thứ Ba, 20 tháng 12, 2011

Mây Yêu Gió

 Mây ngốc - Mây dại khờ - Mây yêu Gió






Từ khi nào hình ảnh của Gió đã khắc sâu trog tim Mây?


Mây yêu Gió từ cái lần đầu nói chuyện


Mây yêu Gió từ cái tin nhắn đầu tiên


Và - Mây yêu Gió từ cái cái ánh mắt, nụ cười ấy





Vì sao Mây lại yêu Gió?


Mây yêu Gió vì Gió mang lại cho Mây cảm giác yêu và đc yêu


Mây yêu Gió vì Gió là người mang đến nụ cười hồn nhiên cho Mây


Và - Mây yêu Gió vì Gió là chính Gió





Gió nói


Gió yêu Mây nhiều lắm - Gió chờ Mây ở cuối con đườg yêu


Mong rằng Gió mãi như vậy


Mong rằng Gió giữ đúg lời hứa của mình


Mong rằng khi bước trên con đườg ấy - Mây sẽ gặp đc Gió





Chờ Mây - Gió nhé


Mây sẽ đến bên Gió nhanh thôi


Mây sẽ khôg để Gió bay mất đâu


Chỉ vì một lý do nhỏ nhoi



Mây | ♥ | Gió

Ví Dụ Tớ Yêu Cậu !!

Ví dụ tớ iu cậu và cậu cũng iu tớ. Thế thì sao nào ?
Thì tớ sẽ đánh thức cậu dậy mỗi sáng bằng một tin nhắn ngày mới tốt lành.
Trưa nào cũng mong cậu đến rủ đi học chỉ để nói “Sao lại wa phá giấc ngủ của tui?”
Và tớ sẽ giả vờ cuốc bộ để cậu “cho đi nhờ” mỗi giờ tan học. 
"Trả công xe đạp ôm cho tui !”
"Xe đạp ôm, có ôm đâu mà trả ”.
Thì cậu sẽ chở tớ dạo phố trên cái xe “chạy bằng kơm” của cậu,
Tớ sẽ hát khe khẽ cho mỗi mình cậu nghe, “Đừng rên bên tai tui nữa …!”
Tiếp tụ ví dụ nhé !
Ví dụ mình iu nhau:
Tớ sẽ sưu tầm đủ ngàn lẻ một thứ tiếng để nói "iu cậu"
Sẽ giả vờ giận dỗi để cậu đến làm lành
Sẽ giả vờ sụt sịt để được cậu hỏi han “Tưởng kúm gà chik rùi chứ, …”
Và để cậu wan tâm đến tớ hơn những con nữ khác 
Sẽ giả vờ .. thế này.. thế kia
- Giả vờ mệt chưa nào ???
- Uhmmmmmm…uh..mệt.
- Thế thôi iu nhau thật đi nhé…

Thứ Năm, 15 tháng 12, 2011

Ngốc Và Khờ

Chuyn tình yêu Ngc dành cho Kh


Kh kh tht hay gi v kh vy. Nhưng dù thế nào, Ngc vn s ch Kh, dù thế nào đi na.





“Tí tách, tí tách... Tháng 5 bt đu vi nhng cơn mưa. Có người nói mưa và kí c như hai người bn đng hành luôn đi cùng nhau. Có ký c tht vui, nhưng cũng có ký c ta không bao gi mun nh”.

Ngc đang đi trong mưa, cùng dòng người xa l và cùng k nim vn thường xut hin khi vô tình bt gp mt hình nh quen quen. Và như nhng mnh ghép không lin mch, nhng mu chuyn rt đi bình thường nhưng vn luôn trong ni nh, mi khi có dp li tràn v.

Chuyn k v Ngc và Kh. Gi là Ngc và Kh vì Ngc rt Ngc và Kh rt Kh. Không là mt câu chuyn tình lãng mn ca hai người yêu nhau, đây đơn thun là nhng hình nh bt cht như nhng mnh ghép không lin mch, nhng mu chuyn rt đi bình thường vn luôn trong ni nh, mi khi có dp li tràn v trong Ngc. Kh và Ngc không là người yêu, cũng chưa tng có gì gn bó, có chăng ch là hai người bn thân. Đ gi đây ch còn li tình cm đơn phương ca Ngc dành cho Kh.


Đã rt nhiu ln Ngc t hi mình thích Kh vì điu gì, gia 2 người có k nim nào sâu đm đâu. Vâng, chúng ta, à quên Ngc - Kh không có gì đáng nh, nhưng vi Ngc đó là tt c, đó là cuc sng là cm xúc đu đi khó quên; là nhng bui hc cùng nhau, tâm s biết bao câu chuyn vn vơ; là nhng bui ti mong ch cuc đin thoi t “thng bn rnh quá không có gì làm” vào lúc 19 gi dù c bui sáng đã gp nhau trong lp hc. Ngày y, ch cn nghe tiếng chuông vào gi đó, Ngc li chy ngay đến bên đin thoi. Lòng cht vui khi nghe ging Kh t bên kia, và s tht bun khi đu dây là tiếng ai xa l. Cuc đi thoi chng có gì, mà cũng không nh là đã tng nói gì, nhưng sao thy nh!

Ngc vn nh có mt ln Ngc k vi Kh rng có mt người bn trai r mình đi chơi vào ngày 14/2. Ngày đó đc bit lm phi không? , nhưng Ngc đi vì người bn kia vào tn nhà đón, và nói có nhiu bn bè đang ch ch tht lòng Ngc không thích đi cùng ai khác ngoài Kh đâu. Khi người bn đó ch Ngc ngang qua nhà Kh, Ngc c trông ch được nhìn thy Kh, Ngc luôn nghĩ người đi chơi vi Ngc là Kh thôi. Ngc k vi Kh Ngc đi chơi không phi đ Kh thy Ngc vui, mà vì mun dò xét thái đ ca Kh. Nhưng Kh v như không có gì. Vì tc thái đ đó và vì ai bo Kh dám kêu Ngc là Ngc nên Ngc s gi Kh là Kh, dù Kh phn đi nhưng Ngc vn gi.

Không biết Kh kh thit hay gi kh. Hôm sau Kh đi k vi hai thng bn thân, còn chc gho Ngc na. Và chuyn gì đến cũng đến, Ngc đã khóc tht nhiu. Cũng không hiu nước mt đâu ra mà Ngc khóc gn 1 tiết hc, khiến c lp phi nhìn. Không nhìn sao được khi Ngc đâu phi là đa mau nước mt, y vy mà ch vì ai kia nên mi...

Ngc nh lúc đó Kh đã im lng, t thái đ “biết ti” , và gi cho Ngc mt t giy vi tht nhiu t sorry kèm dòng ch: Người ln đng gin tr con. Ai thèm là người ln ch, Ngc thích là Ngc vi riêng Kh thôi. Ngc có gin đâu, Ngc ch bun thôi. Ngc khóc không vì li trêu gho, Ngc khóc vì s vô tình ca Kh đó và Ngc khóc ch vì mun nghe Kh xin li, mun được Kh năn n, được Kh quan tâm. Ngc ngc lm phi không Kh? T giy y vi Ngc quan trng lm, đến gi nó vn nm trong ví ca Ngc Kh có biết không?

Nim vui vi Ngc đơn gin lm Kh à, ch cn được bên cnh, trò chuyn vi Kh là đ ri. K nim là nhng gì gin d nht, nhưng li vô cùng đáng nh, là mt phn trong cuc sng ca Ngc. Nim vui là khi mượn được chiếc đin thoi ca ch đ nhn tin cho "người ta" sang đón đi do mt vòng thành ph. Nói là do ph nhưng nào có được đi đâu, ch lòng vòng vài con đường, y thế mà cũng lc, đã thế Ngc còn phi v sm vì s gi gii nghiêm. Đúng là 2 đa ng ngn. K nim là như thế, chng có gì là sâu sc, nhưng không hiu sao Ngc không th quên.



Kh đi du hc. Ngc tht s rt bun. Lúc đu cũng chính nh thông tin đó mà Ngc và Kh thân thiết vi nhau hơn, nhưng cũng chính t đó Ngc không được bên Kh na. Không biết kh còn nh hay không. Có mt ln Ngc na đùa na tht nói vi Kh: Nếu không ai ch đi Kh tr v, Ngc s hi sinh làm người đó. Kh đã nói vi Ngc đng ch đi Kh, Kh không biết tương lai ca Kh s thế nào, Kh không mun ai ch đi c. Kh còn nói Ngc là người con gái tt, s d dàng tìm được người tt hơn Kh. Kh ơi! Có l trên đi này có rt nhiu người tt và gii hơn Kh, nhưng Ngc ch thích Kh thôi vì Kh là chính là... Kh đy!

Người ta có th hơn Kh nhiu th nhưng tình cm Ngc dành cho Kh li càng nhiu hơn. Ngc không dám nói thng vi Kh không phi vì tình cm đó không nghiêm túc đâu mà vì Ngc s rng nếu Kh không chp nhn tình cm đó, tình bn gia chúng ta s không còn như trước. Ngc s Kh s không gi Ngc là Ngc na.

a, mà sao nước mưa t nhiên m thế vy ta? À, không phi mưa, là... Chết, đèn đ là ngng hay chy nh? Va chy xe va nghĩ thế này nguy him quá. Tp trung đi đường Ngc ơi. Uh, tp trung nè!!!

Ngày… tháng… năm… Ngc không nh na.

Mi ngày Kh đi, mi ngày ni nh ca Ngc li nhiu hơn. Ngc đem ni nh xếp thành nhng con hc giy gi cho Kh. 1, 2, 3, 500, 1001… sao Kh vn chưa v. Ngc không mong gì, ch mong được gp li Kh, được đi do mt vòng thành ph ln na cùng Kh mà thôi. Kh có biết mi do gn l tết, đường ph Sài Gòn treo tht nhiu đèn đp lm không, Ngc thường tưởng tượng mt ngày được cùng Kh tay trong tay đi do dưới ánh sáng y. Nhưng có l còn lâu, lâu lm, và có l là không bao gi vì giờ đây chắc là Khờ đang tay trong tay hạnh phúc cùng người yêu. Chỉ có Ngốc giờ đây ngồi mơ mộng như đứa khờ.

Thằng bạn thân từng hỏi Ngốc thích Khờ vì điều gì? Sao Ngốc không quên Khờ đi. Khờ đã có người yêu rồi kia mà. Xét mọi khía cạnh, Ngốc đâu kém ai, Ngốc có thể dễ dàng tìm được một người tốt hơn Khờ nhiều cơ mà. Ngốc cũng nhiều lần tự hỏi mình như thế. Nhưng thật sự Ngốc không biết. Ngốc chỉ biết là ở bên Khờ thật khác. Dù chưa một lần nắm tay nhưng Ngốc cảm nhận sự ấm áp khi bên Khờ, một cái chạm tay cũng khiến mình bối rối. Khờ mang cho Ngốc cảm giác được chở che và an tâm. Ngốc cảm giác Khờ cố tình chạy xe thêm một vòng trước khi quay trở về nhà mỗi khi hai đứa có dịp đi cùng nhau. Và Ngốc cảm nhận điều đó bằng cả niềm hạnh phúc lâng lâng.





Mỗi giây phút bên Khờ Ngốc thấy thời gian sao thật nhanh, luôn muốn níu giữ từng giây từng phút. Đó là cảm giác mà Ngốc chưa từng có. Ngốc đã từng thử tìm hiểu một người khác, nhưng không ai thay thế được vị trí của Khờ trong tim Ngốc. Chỉ cần người kia vô tình chở Ngốc ngang con đường Ngốc và Khờ từng đi mình lại quên ngay người đó, Ngốc chỉ nhớ tới Khờ, nhớ cảm giác bên Khờ. Không phải người ta không tốt với Ngốc, chỉ là Ngốc không gạt bỏ được quá khứ, không quên được Khờ thôi. Thật sự Ngốc tự thấy mình sao ngốc quá, có gì đâu, đó chỉ là những con đường như bao con đường. Ngốc đã đi cùng nhiều người qua đó, có những câu chuyện thật vui sao Ngốc lại chỉ nhớ một người. Ngốc ơi là ngốc!

Tết vừa rồi nghe tin Khờ về nước Ngốc vui lắm. Nhưng đây cũng là cái tết khiến Ngốc nhiều lần phải đau nhói trong tim Khờ biết không? Khờ về đã nhiều ngày, Ngốc biết chứ. Có người bạn cho Ngốc số điện thoại của Khờ, nhưng Ngốc cố tình không lưu, không liên lạc, không phải Ngốc không muốn gặp Khờ đâu. Ngốc trông chờ từng ngày, mỗi khi điện thoại có số lạ gọi tới Ngốc lại thêm một lần hi vọng là Khờ gọi cho Ngốc. Cuối cùng thì ngày đó cũng tới. Khờ rủ Ngốc đi uống cà phê. Ngốc vui, vui lắm. Dù có việc đi cả ngày rất mệt và đang ở rất xa chỗ Khờ, nhưng Ngốc cố gắng chạy thật sớm đến nhà Khờ, được nghe tiếng, được trò chuyện, được nhìn thấy Khờ.

4 năm rồi Khờ nhỉ? Hơn 4 năm rồi mới lại đi cùng nhau trên một chiếc xe, trên một con đường. Những cảm giác của ngày xưa dường như đang trở về, như chỉ mới đây thôi. Cùng đi uống cà phê, đi ăn chè, được ở bên cạnh người mình mong chờ, thời gian như trôi đi thật nhanh. Ngốc chỉ mong sao thời gian hãy đứng im để Ngốc được bên Khờ thêm giây phút nữa thôi. Khờ cũng ác lắm biết không? Khờ hỏi Ngốc sao không kiếm người yêu đi. Ngốc nói rằng Ngốc hứa chờ Khờ cơ mà. Khờ đáp lời Ngốc: "Khờ có người yêu rồi, đừng chờ". Ngốc cố gắng mỉm cười: "Có người yêu là chuyện của Khờ, Khờ yêu người khác, Ngốc không thể cấm được Khờ, thì Khờ không thể cấm Ngốc yêu và chờ đợi Khờ. Ngốc sẽ chờ". Khờ im lặng, không trả lời Ngốc. Có phải là Ngốc ngốc hết chỗ nói không?
Lúc ra về Khờ chở Ngốc chạy ngang nhà Khờ, Khờ không dừng lại, chạy thêm một vòng nữa. Khờ ơi, Khờ đang nghĩ gì? Có giống như Ngốc không? Ngốc đang nghĩ sẽ hạnh phúc biết bao nếu Ngốc được ngồi sau Khờ thêm chút nữa, dù là phút giây ngắn ngủi rồi cũng phải chia xa. Ngốc cảm giác rằng, sau buổi tối gặp nhau ấy sẽ không còn như thế nữa.

Hôm hai đứa cùng trên xe khách từ thành phố về quê, Ngốc say xe nên ngủ một lát, lúc vô tình tỉnh dậy Ngốc thấy Khờ quay qua nhìn Ngốc với cái nhìn lạ lắm. Ngốc nhìn với ánh mắt dò hỏi. Khờ như nhận ra, nói rằng chỉ muốn kéo nón áo khoác của Ngốc lên, che cho Ngốc đỡ nắng. Hành động của Khờ có lẽ chỉ đơn thuần là sự quan tâm cho người bạn nhưng Khờ có biết từng cử chỉ quan tâm của Khờ khiến Ngốc hạnh phúc và ấm áp thế nào không? Dù cử chỉ nhỏ nhoi, ánh mắt vô tình chạm phải cũng như một làn gió ấm thổi qua tim Ngốc, và ghi vào tâm trí Ngốc như một ký ức đẹp.

Nhưng cũng chính Khờ làm tim Ngốc đau và thêm những lần lặng lẽ khóc. Mỗi khi Ngốc, Khờ và bạn bè đi cùng nhau, Khờ luôn tỏ ra vô tâm với Ngốc, vờ như không quan tâm, thậm chí cố tình trêu chọc mấy cô bạn, tỏ ra thân mật trước mặt Ngốc. Ngốc là Ngốc, nhưng Ngốc có trái tim và sự cảm nhận mà. Ngốc đau lòng, nhưng Ngốc biết lý do Khờ làm như thế. Ngốc biết Khờ cố tỏ ra như thế vì muốn Ngốc giận và quên Khờ đi. Qua thái độ của Khờ, Ngốc biết Khờ vẫn quan tâm đến Ngốc. Cũng có thể Khờ không để ý đâu, nhưng sự quan tâm Khờ dành cho Ngốc đôi lúc vô tình vẫn thể hiện ra. Ngốc tin đó không phải là Ngốc tự an ủi mình mà đó là sự thật.

Dù biết vậy nhưng lòng Ngốc vẫn thấy nhói đau khi Khờ tỏ ra như người xa lạ, không còn là Khờ lúc đi dạo cùng Ngốc nữa. Cuối cùng thì Ngốc đã chạy ra công viên ngồi khóc. Lúc đó chắc Khờ thấy thái độ lạ của Ngốc, có lẽ thấy áy náy, cũng có lẽ vì… Khờ đã gọi. Cũng không hiểu vì sao, chỉ cần nghe giọng quan tâm của Khờ, Ngốc lại quên hết mọi giận hờn, chỉ tủi thân mình không phải là người con gái may mắn được Khờ yêu. Ngốc tắt máy và khóc. Lại khóc. Sao nhiều nước mắt vậy Ngốc ơi, có chuyện gì to đâu, thất tình thôi mà? Nhiều lần Ngốc muốn nói chuyện thẳng với Khờ về tình cảm của Ngốc, nhưng thật sự Ngốc thấy sợ, sợ lắm. Ngốc cũng không muốn Khờ phải lo lắng hay áy náy trước tình cảm của Ngốc. 2 người không vui thì làm được gì, thôi thì mình Ngốc buồn, mình Ngốc giữ lấy tình cảm đơn phương của mình và lặng thầm chúc Khờ hạnh phúc bên người Khờ yêu. Ngốc mãi chờ Khờ.

Dường như sau cơn mưa lại là cơn mưa khác…