Thứ Ba, 16 tháng 10, 2012

Ngộ Nhận

Cứ tưởng cuối con đường cậu sẽ mãi đứng đó đợi tớ và mỉm cười 

Nhưng.............

Chỉ là ngộ nhận tất cả........

Mọi thứ trong tớ và cậu giờ đây chắc đã thay đổi hoàn toàn rồi.........

Tớ nghĩ tớ với cậu thân nhau lắm cơ !

Ồ ! Ra là chỉ có tớ nghĩ thể thôi à !?

Từng nghĩ với cậu tớ thật "ĐẶC BIỆT"

Nhưng thì ra không phải vậy....

Thất vọng nhỉ ???!


Cuối cùng con đường của tớ và cậu đã có những ngã rẽ mà chúng ta lại tự chọn mỗi đứa một con đường 

Tớ nghĩ cậu hiểu tớ và tớ hiểu cậu 

Nhưng............

Sai rồi.......

Chẳng hiểu gì nhau cả...........

Trong tớ giờ đây cái gọi là "NIỀM TIN" "TÌNH BẠN" sụp đổ hoàn toàn.............

Bây giờ cậu có biết tớ đang nghĩ gì không ???

Nếu giờ tớ chẳng có ai làm bạn nữa cũng chả sao...

 Tớ không cần.........

Bởi niềm tin tớ không còn thì cần gì nữa hả cậu ???

Nếu cậu từng coi tớ là bạn tớ cảm ơn điều đó !

Xin lỗi trong mắt cậu tớ không hoàn hảo như cậu từng nghĩ 

Cậu lạnh lùng lướt ngang qua tớ một cách vô cảm 

Tớ tự hỏi CÓ PHẢI MÌNH TỪNG LÀ BẠN ?!

Có lẽ.........



"Không phải lúc nào cầu vồng cũng xuất hiện sau cơn mưa.........."

"Không phải yêu thương trao đi sẽ nhận lại bằng yêu thương....."

Dường như với tớ.............

"Sau cơn mưa lại là một cơn mưa khác..........." 

T send Heo 4 Mắt

The End 


Thứ Bảy, 13 tháng 10, 2012

Trà chanh và cafe sữa




 Cậu ấy– chàng trai hiền lành, tốt bụng có đôi mắt thật buồn…

Cậu ấy là người bạn thân nhất của tôi, là người che chở bảo vệ khi tôi gần như bị cô lập với cuộc sống xung quanh sau những cú sốc gia đình… 

Mọi người rời xa tôi chỉ có cậu ấy là luôn bên tôi – như một người bạn, như một người anh…

Người đó đọc được những suy nghĩ trong đôi mắt của tôi

Người luôn nắm rất chặt tay tôi mỗi khi tôi khóc

Người không bao giờ im lặng khi đi bên tôi

Vì muốn tôi được vui, bạn ấy có thể làm tất cả mọi thứ để được nhìn thấy nụ cười của tôi… 

Là người đầu tiên cho tôi biết cảm giác ấm áp của một mùa đông khi không có người thân bên cạnh

Người con trai đầu tiên chở tôi đi lòng vòng quanh những con phố se lạnh vào một ngày mùa đông giá buốt, khi tôi cô đơn, khi tôi cần… bạn ấy luôn bên tôi…


K – người tôi quen cách đây lâu rồi – là người tôi có thể trút bỏ những bực dọc, những mệt mỏi, những chán chường của công việc, cuộc sống

Là người con trai duy nhất tôi có thể luyên thuyên hàng giờ đồng hồ về những câu chuyện điên điên khùng khùng không đầu không cuối… 

Đôi lúc tôi cũng tự hỏi, sao K có thể kiên nhẫn với tôi đến thế.

K - như một tấm lưng lớn, tôi có thể ngả vào tấm lưng ấy bất kì cứ khi nào tôi muốn 

Khi tôi nói, K im lặng, khi tôi ngừng nói, K im lặng…

 Dường như K chỉ muốn nghe tôi nói và…im lặng nhưng điều kì lạ là tôi thích cái cảm giác đó

Cảm giác được nhìn thấy K im lặng, nhìn đôi lông mày nhíu xuống theo những dòng suy nghĩ và cả cặp mắt đăm chiêu tư lự

Với cậu ấy – tôi luôn gọi trà chanh…

Còn K là café sữa không đường.

Cậu ấy – yêu tôi...

- K à, tớ yêu cậu ấy nhé!

- Cậu có thật lòng yêu cậu ấy không ? K trầm ngâm

- Tớ không biết nhưng… - tôi ngập ngừng cố che đi giọng nói run run của mình.

- Sao cơ ? K ngẩng mặt nhìn tôi.

- Nhưng… cậu ấy rất yêu tớ, cậu ấy là một người con trai tốt, có lẽ… tớ có thể yêu cậu ấy, ít ra là có thể làm cho cậu ấy hạnh phúc...cậu ấy chờ tớ quá lâu rồi.

- Cậu cô đơn …? K vẫn không thay đổi ánh nhìn.

 “Tớ muốn được thử… yêu ai đó…chỉ là…”

-Uh, nếu cậu muốn … - K khẽ khàng.

- Được chứ K ? Tôi kiên nhẫn hỏi K thêm một lần nữa.

- Là do cậu thôi – K chăm chú nhìn vào cuốn sách, khuôn mặt K lạnh lùng chẳng chút cảm xúc… chỉ có cặp lông mày và đôi mắt không còn tư lự…

- Tớ biết K sẽ lạnh lùng khi tớ hỏi K điều đó nhưng tớ chẳng thể nào im lặng…

- Cậu ấy – với tôi là bạn, mãi là bạn, điều đó không thay đổi cho dù tôi đã từng cố gắng – yêu cậu ấy

Tôi có thể từ chối cậu ấy nhưng tôi không đủ can đảm làm cậu ấy buồn – người mà chưa bao giờ tôi muốn làm đau 

Và có thể đánh đổi tất cả để cậu ấy tìm được hạnh phúc, là một món nợ, không thể trả bằng tiền…

Cậu ấy bề ngoài là một chàng trai cứng rắn mạnh mẽ nhưng bên trong cái vẻ bề ngoài ấy là một trái tim yếu mềm nhạy cảm… 

Cậu ấy có đôi mắt buồn, một đôi mắt biết nói, dịu dàng và ấm áp… vì đôi lúc tôi sợ tôi chẳng thể giấu mình sau đôi mắt ấy. 

Tôi ghét cảm giác này…

Khó chịu lắm nhưng…

Tôi sợ khi bên cậu ấy… 

Bất giác lại gọi tên K…? 

Bất giác… quên cậu ấy… bất giác quên đi bản thân mình !


Quán café – ngày mùa đông lặng gió ở đó có tôi và cậu ấy…

- Tớ có chuyện muốn nói.

- Café sữa nhé ! Cậu ấy nháy mắt.

- Ơ, sao …trà chanh chứ ? Sao…sao cậu biết ? Tôi ngạc nhiên.

Cậu ấy cười:

- Sao tớ không biết chứ… chúng mình đã là bạn của nhau 10 năm rồi cơ đấy, không phải là trà chanh mà là café sữa không đường cơ, đúng không ?

- Tại sao phải cố gắng thay đổi những thứ mà cậu không thích ? Cậu rất khoái món này cơ mà. Cậu ấy xê ly café sữa về phía tôi.

- Vì tớ ư …?

- Tớ… - Tôi bối rối.

- Vậy thì cứ thế nhé.......

Cậu hãy cứ yêu café sữa không đường đi và nếu một lúc nào đó, muốn tìm cảm giác chua chua, ngọt ngọt mới lạ thì hãy thử một chút trà chanh...

Café không tốt cho sắc đẹp của con gái và đặc biệt là cái dạ dày của cậu? Biết chưa? 

Quan trọng là, café sẽ làm nụ cười của cậu bớt tươi hơn nữa đấy.

- Cậu đừng tốt với tớ như thế nữa được không ? Tại sao cứ phải là tớ mà không phải là một người con gái nào khác, yêu cậu, hơn tớ…

- Đừng lo, vì sẽ không lâu nữa đâu, có một người thay tớ, bên cạnh cậu… là K- café sữa không đường , đúng không? 

Thật lạ, là tớ vui, thật lạ, là trái tim tớ đang cười, thật lạ… vì tớ biết, chẳng ai hiểu cậu bằng tớ
Tớ hãnh diện vì điều đó, đừng lo lắng cho tớ vì tớ chỉ cần nhìn nụ cười của cậu thôi! - cậu ấy mỉm cười, nụ cười tươi rói ngày nào, lâu rồi tôi lại mới nhìn thấy.

- Cảm ơn cậu… - Tôi bối rối.

- Cậu sẽ hạnh phúc chứ? - cậu ấy bất giác quay sang hỏi tôi.

- Tất nhiên rồi, sẽ rất hạnh phúc, vì tớ luôn có cậu ở bên, bất cứ khi nào, trà chanh ạ ! Tớ yêu cậu…

- Suỵt…Điều này là bí mật nhé ! Cậu ấy nháy mắt tinh nghịch.

Lâu lắm rồi mới có cảm giác này. 

Lâu rồi lại mới nhìn vào đôi trong veo ấy, nụ cười quen thuộc ấy, nụ cười ấy vẫn chẳng hề thay đổi, chiếc răng khểnh vẫn rất là yêu…

Lâu rồi lại mới gần cậu đến thế… 

Lâu rồi lại mới được nhìn cậu từ phía sau to lớn và vững chãi…

Lâu rồi lại mới ngồi sau xe cậu, víu vào chiếc áo bông to sụ của cậu…gần hơn biết bao nhiêu. 

Lâu rồi… Vẫn là cậu của ngày xưa, người mà tớ vẫn đang tìm kiếm, cảm ơn cậu!

***

K

1 tuần, 2 tuần, 3 tuần …trôi qua… không gặp tôi !

Xa nhau… K không nghĩ K
 có thể lạnh lùng quên tôi như những cô gái khác đã từng đến với K… 

"K xin lỗi… vì anh không thật lòng với trái tim, anh hèn nhát để tuột mất em… Không phải…chỉ là anh sợ lại làm em đau..."

Những luồng gió len lách qua những khe cửa ... 

Cái nắng đã không còn rực rỡ, bầu không khí xam xám với chút ảm đạm. 

Mùa đông co ro nép mình trong con đường dài xa tít tắp. 

Ở đó có em, có con đường quen thuộc chúng mình đã từng đi

Góc phố, hàng bằng lăng tím biếc chúng ta đã từng dạo bước qua

Quán café ngày xưa có hai kẻ cô đơn vẫn ngồi lặng thinh trong một góc khuất nhỏ ngắm nhìn phố phường với những âm thanh ồn ã náo nhiệt! 

Đi tìm chút bình yên!

Khi em nói "Tớ yêu cậu ấy, K nhé"  anh bình thản, sự bình thản giả tạo, anh không dám nhìn thẳng vào mắt em… 

Anh gục mặt vào cuốn sách cũng chỉ muốn che đi dối trá đó. 

Anh sợ, anh bật ra một câu nói nào đó khi nhìn vào đôi mắt ấy để rồi lại đánh mất em và tệ hơn đánh mất đi niềm hạnh phúc đang nhen nhói trong em… 
Xin lỗi em, là tại anh hèn nhát.

Giờ phút này có lẽ em đang hạnh phúc khi được che chở, được yêu thương, điều mà anh không thể làm tốt được như cậu ấy…

Lang thang trên con đường xưa, cây bằng lăng lá xanh biêng biếc góc, phố kia gió xôn xao ùa về… 


Gió mùa về, đôi tay anh lạnh cóng, anh nhớ có một bàn tay nào đó anh đã từng hững hờ chạm khẽ, có một bóng hình nào đó vẫn thấp thoáng đâu đây, cả giọng nói và nụ cười bừng sáng – Là em, đúng không ?


Em dạo bước trên con đường xưa cũ rợp bóng lá bằng lăng…

Cuối đông rồi...

Có con đường nào hoa bằng lăng tím biếc trời, Bằng lăng ai nhuộm lên màu tím. 

Sắc tím bằng lăng tím nao lòng, tím cả góc phố, tím cả nỗi nhớ và sự chờ đợi. 

Mùa đông con đường trải dài những cánh bằng lăng mong manh một màu tím biếc, Bằng lăng tím chiều lộng gió, một chiều mùa đông giá lạnh… 

Con đường bằng lăng tím… có một bàn tay đang chờ một bàn tay để nắm thật chặt, anh có biết chăng ? 

Và em sẽ nói… K à, tớ yêu cậu nhé!

The End 

cafe sữa và cafe đen



Vào quán uống nước, em luôn gọi café đen. 

Anh luôn gọi café sữa.

Người ta mang nước ra, luôn luôn nhầm lẫn. 


Anh café đen. 

Em café sữa.

Em nhanh tay đổi 2 món.

 Người bồi bàn đứng ngẩn ra, mặt đầy vẻ thắc mắc. 

Anh cười trừ. 

Đợi người ta đi, anh trách: 

“Sao không để người ta đi rồi em hãy đổi? 

Làm mất mặt anh quá!!!” 

Em cười phá lên: 

“Đằng nào cũng vậy. Đâu có gì mắc cỡ!”.

Em con gái mà lại thích café đen.

Anh con trai nhưng rất thích café sữa.

Em bảo café đen nguyên chất, tuy đắng nhưng uống rồi sẽ mang lại dư vị, mà nếu pha thêm sữa thì sẽ chẳng còn cảm giác café nữa.

Anh bảo café cho thêm tí sữa sẽ đậm mùi café hơn, lại còn cảm giác ngọt ngào của sữa…

Anh và em luôn thế. 

Khác nhau hoàn toàn.

Anh và em không yêu nhau. 

Đơn giản chỉ là bạn bè. 

Mà không, trên bạn bè 1 chút. 

Gần giống như tình anh em.

Nhưng em không chịu làm em gái anh. 

Em bảo, em gái có vẻ phụ thuộc vào anh trai, có vẻ yếu đuối, có vẻ… hàng trăm cái “có vẻ” và em không đồng tình.

Anh cũng không muốn anh là anh trai của em. 

Anh trai suốt ngày phải lo cho em gái, bị nhõng nhẽo, vòi vĩnh đủ thứ. 

Anh không thể kiên nhẫn.

Lâu lâu em hẹn anh ra ngoài đi uống café. 

Em café đen, anh café sữa.


Thỉnh thoảng buồn buồn anh lôi em đi vòng vòng, rốt cuộc cũng đến quán nước. 

Anh café sữa. Em café đen.

Anh có bạn gái. 

Bạn gái anh xinh xắn, rất dịu dàng, nữ tính. 

Đi với anh giống như 1 con thỏ non yếu ớt. 

Anh tự hào bảo, cô ấy không “ba gai”, bướng bỉnh như em.

Em có bạn trai. 

Bạn trai em đẹp trai, galant, luôn chiều chuộng em. 

Đi với em, anh ấy không bao giờ khiến em tức chết. 

Em kiêu hãnh khoe, anh ấy thực sự là chỗ dựa vững chắc.

2 cặp thỉnh thoảng gặp nhau. 

Em vẫn café đen. Anh luôn café sữa.

Bạn trai em nói, anh đổi ly cho em. 

Em không chịu, café đen là sở thích của em.

Bạn gái anh thắc mắc, anh không uống café đen như những người con trai khác.

 Anh nhún vai, café sữa hợp khẩu vị với anh.

Trong lúc nói chuyện, thường thường anh và em vẫn cãi nhau. 

Bạn trai em luôn là người hòa giải. 

Bạn gái anh dịu dàng nói anh phải biết nhường nhịn con gái.

Cuối cùng anh là anh. Em vẫn là em.

Anh chia tay bạn gái. 

Cũng có thời gian chông chênh. 

Nhưng anh không hối tiếc. 

Anh và cô căn bản không hợp nhau. 

Dù cô ra sức chiều chuộng anh, nhưng anh vẫn thấy thiếu thiếu cá tính gì đó. 

Mà cá tính thiếu ấy mới thật sự hấp dẫn anh.

Em chia tay bạn trai. 

Có một lúc cảm thấy trống vắng. 

Nhưng em không hối hận. 

Em và bạn trai không tìm được tiếng nói chung. 

Dù anh ấy không khiến em bực mình, ít khi gây sự với em. 

Nhưng em vẫn thấy thiếu thiếu. 

Mà “thiếu thiếu” ấy làm em chán nản.

Anh và em không hẹn mà gặp nhau ở quán café cũ.

Em gọi café đen.

Anh gọi café sữa.

Người bồi đã quen với 2 người.

 Anh ta không để nhầm chỗ nữa.

Anh yên lặng. Em cũng không nói. 

Đợi người bồi đi, anh kéo ly café đen về phía mình, đẩy ly café sữa về phía em.


Hôm đó 2 người uống thử “khẩu vị” của người kia.

Đêm ấy, anh nhắn tin cho em “Café đen hay thật! Anh bắt đầu thấy thích nó!”

Em nhắn tin lại cho anh “Café thêm sữa cũng rất tuyệt vời. Em sẽ uống café sữa…”

Sau đó em và anh luôn đi cùng nhau, bất luận ở đâu, em cũng luôn gọi café sữa cho em và không quên gọi café đen cho anh…

Giờ em thích cafe sữa hơn và không còn quen với vị cafe đen nữa 

Café đen hay café sữa đều là café, phải không?

Tình yêu đắng hay tình yêu ngọt đều là tình yêu… chẳng phải sao???

The End

Thứ Hai, 1 tháng 10, 2012

Nếu anh yêu một cô gái



Nếu anh yêu một cô bé.
Hãy cứ để cô ấy lớn lên.


Nếu anh yêu một cô gái đáng yêu và vui vẻ.
Anh phải biết mình là người May Mắn.

Nếu anh yêu một cô gái ốm yếu.
Hãy làm trái tim cô ấy khoẻ dần lên.

Nếu anh yêu một cô gái buồn và ít cười.
Hãy để cô ấy nhìn thấy nụ cười của mình trong mắt anh.

Nếu anh yêu một cô gái cay nghiệt và tàn nhẫn
đừng bao giờ để anh hay cô ấy phải nói câu: “đã muộn rồi!”

Nếu anh yêu một cô gái ương bướng, ngang tàn và nóng nảy.
Hãy im lặng khi cô ấy tát vào mặt anh.

Nếu anh yêu một cô gái hay khóc.
đừng bao giờ để bản thân anh phải nghĩ cô ấy phải khóc vì anh.

Nếu anh yêu một trinh nữ.
đừng để tâm hồn cô ấy một ngày nào đó vấy bùn.


Nếu anh yêu một cô gái thông minh, tài giỏi.
Hãy hài lòng với vai chàng Ngốc và diễn nó thật tốt.

Nếu anh yêu một Công Chúa (tiểu thư cành vàng lá ngọc)
Hãy cho cô ấy biết những niềm vui của người bình thường.

Nếu anh yêu một cô gái chưa đẹp.
Hãy luôn nhìn cô ấy bằng mắt thẩm mĩ của những Người đứng ngoài tình yêu của anh và cô ấy, đấy là cách anh nhận ra cô ấy đổi thay.

Nếu anh yêu một cô nàng đỏng đảnh.
Hãy chiều cô ấy thật nghiêm khắc.

Nếu anh yêu một cô gái đã từng tổn thương.
Làm ơn hãy kiên nhẫn!

Nếu anh yêu một người đẹp.
đừng nghĩ vẻ đẹp của cô ấy là của mỗi mình anh.

Nếu anh yêu một cô nàng hay ghen.
Hãy mỉm cười và ôm cô ấy thật lâu, thật lâu và đừng nói câu nào cả.

Nếu anh yêu một cô gái đẫy đà.
Hãy ăn nhiều hơn cô ấy.

Nếu anh yêu một cô gái bé nhỏ.
Hãy nâng cô ấy trên đôi vai mình, theo nghĩa đen.


Nếu anh yêu một nàng lãng mạn.
Hãy cùng cô ấy làm Romeo và Juliette cho đến cuối đời.

Nếu anh yêu một cô gái nghèo.
Hãy làm cho cô ấy giàu có, chứ không phải bù lấp cho cô ấy bằng tiền và sự giàu có của anh.

Nếu anh yêu một Thiên Thần.
đừng bao giờ để mình rơi xuống địa ngục.

Nếu anh yêu một phụ nữ đảm đang.
Hãy lo cho tốt những công việc bên ngoài của mình.

Nếu anh yêu một cô nàng quá bận rộn.
Hãy sắp xếp thời gian rảnh rỗi của anh và cô ấy trùng nhau

Nếu anh yêu một cô nàng tham lam.
đừng bao giờ thoả mãn cô ấy, hãy để cô ấy phải tự lấp đầy lòng tham của mình.

Nếu anh yêu một cô nàng lạnh lùng.
Hãy giữ ấm cho mình thật tốt, và ôm cô ấy thật nhiều, nhiều nhất có thể.

Nếu anh yêu một cô nàng hay nói dối và giỏi diễn kịch.
đừng bao giờ nói dối cô ấy một nửa câu.

Nếu anh yêu một cô gái với mái tóc dài thướt tha duyên dáng.
Hãy chắc chắn anh còn yêu cô ấy hơn với tóc tém và sự cá tính nổi loạn.


Nếu anh yêu một cô gái tài năng.
Hãy là hộp màu, nốt nhạc, hay cung đàn của cô ấy.

Nếu anh yêu một cô gái bán hoa.
Hãy mua tất cả chỗ hoa của cô ấy bằng cả cuộc đời anh.

Nếu anh yêu một cô gái xăm mình và kẻ mắt.
đừng đưa trái tim, cũng đừng đưa tiền, đưa cho cô ấy mạng sống của anh.

Nếu anh yêu một cô nàng đanh đá và ghê gớm.
Hãy yêu cô ấy thật cẩn thận, kiên nhẫn và bao dung.

Nếu anh yêu một cô gái quá yêu anh.
đừng bao giờ vứt bỏ cô ấy hay yêu cô ấy vì tình nghĩa hay sự đáp trả, yêu cô ấy như anh vẫn làm, và hơn nữa đi.

Nếu anh yêu một cô gái yếu đuối.
Anh nhất định không được rủ lòng.

Nếu anh yêu một cô nàng mạnh mẽ và đanh thép.
Không bao giờ anh được để mình trượt dốc.

Nếu anh yêu một cô nàng trăng hoa.
đừng trói cô ấy.

Nếu anh yêu một cô gái hơn tuổi.
Hãy cho cô ấy thấy, ai đang ở trong vòng tay ai.


Nếu anh yêu một cô gái không yêu anh.
đừng bao giờ hết yêu cô ấy.

Nếu anh yêu một cô gái quá lôi cuốn và quyến rũ.
đừng nới lỏng sợi xích cho con Thú trong anh.

Nếu anh yêu một cô gái, là thứ hai, thứ ba, thứ tư…
Hãy yêu cô ấy hơn cả người thứ nhất.

Nếu anh yêu một cô gái chưa từng yêu.
Hãy cho cô ấy thấy Duy Nhất và Cuối Cùng.

Nếu anh yêu một cô gái biết-yêu-anh.
Hãy cưới cô ấy!

The End